Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2013

3


      HOA MẶT TRỜI



 HƠI ẤM ĐÊM GIAO THỪA
    Một mình ngắm cảnh êm đềm
Hồn ta thanh thản bình yên lạ kỳ
    Một năm sắp sửa ra đi
Chừng như níu kéo chút gì bâng khuâng...

CẮM SÀO ĐỢI TRĂNG
Đời chưa thôi mưa bão
Vẫn giấc mơ hão huyền
Thuyền đời ta diệu vợi
Cắm sào đợi trăng lên...

DU XUÂN
Xuân vừa đi vừa hát
Một khúc nhạc tình ca
Đôi tình nhân trong quán
Nháy mắt với mùa Xuân...

MÂY BUỒN TRÊN ĐỈNH NÚI
Ơi hỡi người K’Ho
Ngày no cơm mấy bữa?
Ta còn nửa vần thơ
Hóa thành bơ gạo mới!

NHỚ BIỂN
Tôi ước gì mình được ra biển lớn
Để được hòa mình vào dòng nước trong xanh!
Biển đã hóa già, và dòng sông đơn lạnh
Tôi chạnh lòng ngồi đếm quỹ thời gian...

HƠI THỞ CỦA XUÂN
Mai vườn nhà năm nay nở sớm
Rủ bướm kia dăm cánh dập dờn
Thơm trong gió hương mai vương nhè nhẹ
Có lẽ nào xuân đã đến rồi chăng?

THAO THỨC VỚI QUÊ HƯƠNG
Ơi những cánh đồng lúa ẩn trong sương
Từng bông lúa trĩu hạt vươn lên từ gian khổ
Ơi những cây đa cổ thụ đầu làng
Từng chùm rễ đung đưa theo chuyện làng, chuyện nước...

QUÁN RƯỢU CƯỜI GÃ SAY RƯỢU
    Ô hay rượu vẫn chưa say
Sao người như thể đã say mất rồi
    Còn trong gió lạnh mình tôi
Cười ai, quán rượu nhếch môi một mình?

VƯỜN TÔI VƯỜN ANH
Vườn nhà hàng xóm có mấy anh
Huýt sáo gọi nhau bỏ học hành
Nũng nịu bờ môi cô gái nguýt
Vườn xuân chăm chỉ lá um xanh.

CHIỀU QUA LỐI CŨ
.    Một vòng khói tỏa mờ sương
Làm cay mắt biếc vấn vương ai rồi
    Hương xưa ngơ ngẩn chơi vơi
Người về lối cũ đánh rơi mảnh hồn...

NGÀY ẤY ĐÂU RỒI?
.    Mắt em tựa ánh sao rơi
Đôi môi em đỏ nét cười hây hây
    Mô rồi một thuở thơ ngây
Mô rồi ngày ấy tóc mây thả dài?

CA DAO DẠY CHỒNG
    Mấy ông trót dại lăng nhăng
Tiền không, túi rỗng, mấy nàng coi lơ
    Dạy chồng, dạy thuở còn thơ
Thiếp đây biết vậy, nói hờ chàng nghe...!

BÌNH MINH CỦA EM
Chiếc lá non thức dậy
Vẫy vẫy ông mặt trời
Đời tươi theo chiếc lá
Ôi bình minh lá non!

ĐỪNG NHẮM MẮT
Ai chắt chiu một ngày công vất vả
Ai thả hồn vào những cuộc tiêu hoang
Ai khoe khoang chút uy lực điếm đàng
Có bàng hoàng thấy đời mình sắp hết?

VƯỜN SỨ NHÀ AI
    Từng chùm hoa đỏ xinh tươi
Nở thơm trong nắng như lời tri ân
    Mảnh vườn như có gió xuân
Khiến cho trời đất lâng lâng tình nồng!

THU ĐÃ SANG NGANG
.    Tháng Mười về lấp không gian
Hình như thu đã sang ngang cuối trời
    Còn đây vài cánh lá rơi
Nằm im trên cỏ chơi vơi phận mình...

LỜI NHẮN GỞI VỀ EM: NHỮNG EM BÉ LANG THANG GIỮA ĐƯỜNG PHỐ SÀI-GÒN
Lời ước của tôi, em có nghe chăng
Hỡi em bé lang thang giữa thành phố sài Gòn?
Đừng mòn mỏi, đừng chôn vùi hy vọng
Dũng cảm lên em, hãy như lá xanh vươn mình đón nắng!!!

NGẪU HỨNG CHIM CA
Chim hót gì vui thế
Giục cành khế đơm hoa
Giục nắng tỏa muôn nhà
Giục nụ cười tươi rói!

THU TƯƠNG TƯ
    Tình ơi đừng giữ khư khư
Kẻo người con gái cuối thu chạnh buồn
    Nàng về theo bóng hoàng hôn
Người kia ở lại thả hồn theo mây...

MÂY XÁM RU HỜI
  Ai đang mong mỏi trời mưa
Ai đang vun tưới gốc dưa, ngọn cà
   Thì xin hãy mở lòng ra
Đón vầng mây xám nở hoa giữa trời!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét