Cực nhọc gian lao, chẳng ngại chi
Một ngày anh đã quyết ra đi
Bởi tim anh đã bị thương tích
Nhịp đập rung theo kiếp phận người.
Tiếng gọi cao nguyên thăm thẳm xa
Từ trong tâm thức dội phong ba
Giục chàng trai trẻ vui chân bước
Mòn gót phong sương đá nở hoa.
Tha thiết tìm yêu, học với Thầy
Đường lên Núi Chúa ngút chân mây
Anh đi chăm sóc người cơ khổ
Lòng muốn cho đi những ắp đầy...
Hôm nay thăm lại chốn thành đô
Tận đáy lòng anh chút xuyến xao
Vật đổi sao dời, tình vẫn thế
Khúc ca cảm tạ bật dâng trào!
5/10/2014
Viết tặng cha
Phê-rô Nguyễn Đức Cường
. Người làm vườn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét