Một buổi sáng, thức dậy, tôi
gọi phôn cho Chúa
"Chúa ơi, hôm nay trời
đẹp lắm
Nắng ngoài kia sưởi ấm trái
tim con."
Phôn cho Ngài vào những bữa
ăn NGON
Tôi dâng lời tạ ơn lên tới
Chúa
Vì lương thực Ngài hằng ban
chan chứa.
Lúc tà dương tôi cũng phôn
cho Chúa
Để thì thào: "Chúa ơi
con chán nản,
Công việc của con sao lắm
nỗi gian nan!"
Màn đêm xuống gọi cho Ngài
thủ thỉ
Tôi ngả linh hồn tôi trong
tay Chúa
Và mỉm cười chúc Chúa ngủ
ngon.
Và cứ thế. . .
Mỗi sáng thức dậy tôi gọi
phôn cho Chúa
Một lần nọ tôi gọi Ngài,
thầm thĩ
"Người hàng xóm của con
đang gặp cơn hoạn nạn,
Con làm gì bây giờ đây hả
Chúa?"
Tôi gọi Chúa khi lòng tôi
hạnh phúc
Kể với Ngài: "Con mới
có thêm người bạn,
Biết sống yêu thương phục vụ
sẻ chia."
Có lúc tôi gọi Ngài trong
cơn tức tưởi
Bật khóc bởi con người tôi
yếu đuối
Đã trót lỡ lầm xin Chúa thứ
tha.
Mới đêm qua, lẻ loi trong
thanh vắng
Gắng chút tàn hơi tôi cố
phôn cho Chúa
Gởi vào Thập tự những cơn
đau bất tận.
Và chìm trong hơi thở Chúa dịu
êm. . .
Và cứ thế. . .
Mỗi sáng thức dậy tôi gọi
phôn cho Chúa
Ngài trả lời phôn tôi mọi
lúc mọi nơi
Hơi thở Chúa qua đời tôi
mạnh mẽ
"Thế nhé! Phôn cho Cha
hằng ngày con nhé!"
NGƯỜI LÀM VƯỜN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét