Thứ Sáu, 10 tháng 1, 2014

BIỂN VÀ TÔI



Chiều còn nắng,
Biển thì thầm gọi tôi bằng tiếng sóng
Sóng ỡm ờ cắn nhẹ bờ vai tôi
Tôi rùng mình tìm tôi trong se lạnh
Biển chồm dậy,
Ôm gọn tôi giữa hai bờ gợn sóng
Thuở ban đầu, tôi vẫy vùng trước biển
Bọt sóng khỏa ngực tôi tràn âu yếm
Và dịu êm dần ập đến bên tôi
Và như thế,
Chúng tôi quấn quít ở trong nhau
Biển cuồng nhiệt dìm tôi vào thăm thẳm
Tôi rạng rỡ nụ cười, biển sáng
Sóng vỡ òa trên môi tôi là nụ hôn của biển
Biển mặn nồng cứ ở mãi trên môi
Tôi hiến dâng mình cho biển rộng
Chúng tôi quyện vào nhau mênh mông quá
Gió lồng lộng vì cơn ghen dữ dội
Cứ cồn cào, cứ thổi mãi không thôi
Tôi hoảng sợ trốn mình trong biển ấm
Biển ghì chặt tôi trao hơi thở nồng nàn
Sóng cứ thở theo nhịp đập của biển
Còn tôi thở theo đợt dâng của sóng
Có lúc chúng tôi chìm trong thinh lặng
Để nghe từ xa tiếng sóng ì ầm
Tôi muốn ngủ bình yên trong biển thẫm
Biển tím lênh đênh, tôi ngả mình trên cát trắng...

Chiều tắt nắng,
Biển chìm trong thanh vắng...
Có người con gái ngắm trăng lên...
Ngày mai biển vẫn đợi...

Sau những ngày ở Bãi Dâu
                                    30/3/2005
                                    Vũ Thy
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét