Rừng
đã chết
Nắng
đã hết hương nồng
Còn
đâu nữa cho lũ ong, lũ bướm
Hút
mật cây rừng mà thỏa nỗi yêu đương!
Hương
rừng xưa
Đưa
ta về kỷ niệm
Chiều
thiêm thiếp trên cánh rừng lộng gió
Có
khoảng trời nào cho nỗi nhớ mênh mông
Không,
rừng ơi
Đừng
chơi trò dại dột
Đừng
đốt lửa cho bờ môi bỏng cháy
Hãy
để em trinh nguyên áo trắng học trò
Tuổi
dại khờ
Rừng
mờ trong ký ức
Em
náo nức hái chùm hoa cỏ dại
Ta
còn lại bóng hình em trong nỗi nhớ!
7/12/2012
Vũ Thủy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét