Chuyện buồn của mây gió
Có ai hiểu được chăng
Mối tình giữa trăng sao
Chỉ mình ta ôm ấp
Sao lấp lánh sao cười
Trăng thảnh thơi trăng sáng
Trời giấu áng mây buồn
Đất đi tìm ngọn gió
Khiến gió phải xôn xao
Rồi mặt đất nôn nao
Đợi mây mưa giọt sầu
Ta cúi đầu thinh lặng
Nỗi buồn nặng nghìn cân
Cũng dần dần rơi xuống
Để gió cuốn đi xa
Để hồn ta thanh thản
Ta hát câu tang bồng
Đất trời hóa mênh mông
Núi sông còn yên đó
Mây gió đã về đâu?
9/7/2013
Vũ Thủy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét