Bên
vệ đường có một loài cỏ dại,
Cỏ
âm thầm níu chân người qua lại
Kể
mãi về một chân lý nhỏ nhoi
Về
ý chí của niềm tin bất diệt
Gieo
mầm sống bay theo làn gió ấm
Khoảnh
đất hoang lấm tấm những chồi non. . .
Cây
cỏ dại khoan dung trong gió bụi
Nhả
những hạt ô xy mắc mỏ trả cho đời
Loài
cỏ dại ven đường chỉ cần xin chút nắng
Chút
sương đêm, cỏ cũng hân hoan rạo rực
Hăm
hở sống dù ngày mai phải chết
Dưới
bước chân của biết bao khách bộ hành.
Đành
rằng con người dường như khá thông minh
Cũng
chỉ là những sinh linh yếu đuối,
Những
sinh linh tự do tự tại
Có
ngờ đâu cái chết của loài cỏ dại
Lại
cất dấu dưới ruộng đồng một chút phân tro
Một
hạt giống cho niềm tin bất diệt
Nếu
niềm tin có thiếu chút vun trồng
Vẫn
còn đó những bông hoa cỏ dại
Tặng
cho đời những hạt mầm nho nhỏ...
20.
10. 2007
Vũ Thủy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét