Về lại mảnh vườn hoang
Nơi hồn đang trống rỗng
Tìm chút nắng lắt lay
Chúa ơi, Người có hay
Hồn con như hóa đá!
Lá rụng khắp vườn hoang
Chim lang thang rời tổ
Cỏ mọc chen chúc rễ
Chằng chịt lối con đi. . .
Đi về đâu, về đâu?
Sầu giăng hồn cô tịch
Loanh quanh mãi phận người
Lại trở về chốn cũ
Soi bóng mình chông chênh
Mênh mông hồn lạc lối
Gục ngã cuối nẻo đường
Tưởng chừng hồn vô vọng
Nước mắt cạn mù khơi. . .
Chẳng đợi hồn mở cửa
Người đã vào vườn hoang
Cưu mang sầu nhân thế
Gieo hạt giống ân tình
Cho hoa hồng lại nở
Trên khoảnh đất hồi sinh
Tình Người như ngọn lửa
Bừng lên niềm hy vọng
Đọng giữa quả tim này!
NGƯỜI LÀM VƯỜN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét