Tôi
biết, có một gã si tình
Một
mình len lỏi khắp nhân gian
Để
ban phát khối tình yêu vĩ đại
Gã
mãi hoài nhẫn nại trồng cây si
Trước
cánh cổng của tâm hồn khép kín
Của
người gã thầm yêu trong câm nín
Người
ấy có biệt danh là Nhân Loại
Giống
y như những kẻ phụ tình
Ả
bỏ gã chạy theo đường danh lợi
Khi
Nhân Loại gặp gian nan đau khổ
Quay
tìm gã để than van khóc lóc
Còn
trách móc gã nỡ bỏ mặc mình
Gã
si tình vẫn thủy chung da diết
Gã
đã yêu và đã chết vì yêu
Cố
để lại cho Nhân Loại cây thập giá.
NGƯỜI LÀM VƯỜN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét