Băng
tan
Hồn
ấm lại
Một
sáng xuân nồng
Người
lữ khách xa quê
Chợt
nhận ra đời mình
Dẫu
ba chìm bảy nổi
Vẫn
nóng hổi một bầu thơ
Vẫn
mộng mơ về tình yêu cuộc sống
Vì
trong thơ thường có lửa
Và
nửa vầng trăng thường chở những áng thơ.
Người
lữ khách ấy yêu nửa vầng trăng khuyết
Trăng
Thập Tự treo giữa trời tĩnh lặng
Là
cả dòng sông chở nặng ái ân. . .
Dưới
ánh trăng Thập Tự
Người
lữ khách thấy đời là thơ, là nhạc
Với
những nốt thăng trầm
Những
cung bậc bi ai
Và
giai điệu réo rắt. . .
Người
lữ khách góp nhặt những vần thơ
Đặt
dưới chân cây Thập Tự
Gởi
gắm cả cõi lòng tín thác tin yêu
Có
ánh trăng Thập Tự trên cao chứng giám.
NGƯỜI LÀM VƯỜN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét