Suối róc rách của âm thanh
trong trẻo
Nẻo đường quê dẫn lối lũy
tre xanh
Sương long lanh như giọt
nước mắt người vô tội
Tuyết rất trắng, trắng như
tâm hồn Mẹ chẳng mắc tội tổ tông truyền
Nắng uyển chuyển chảy tràn trên
bờ vai thiếu nữ
MƯA RÌ RÀO HÁT, hát NHỮNG
BẢN TÌNH CA
Hoa thơm ngát gởi hương về
cho gió
áng mây hồng kể câu chuyện
của trời cao
Những cánh rừng hoang bạt
ngàn màu xanh cây cỏ
Biển lại tỏ ra mình mênh
mông lắm
Đại dương chẳng nơi nào
không có sóng
Núi cứ chập chùng cao cao
vút tới chân mây
Những thung lũng phì nhiêu,
những thảo nguyên ngút mắt
Những tảng đá vô tri tạc nên
những vẻ đẹp vô tình
Kình ngư trong lòng biển,
đại bàng chốn mây xanh
Loài giun dế thức canh đêm
nỉ non trong giấc ngủ
Muông thú sinh linh làm chủ
mặt đất này
Giải Ngân Hà là một trong vô
số các chùm sao
Khoảng không vũ trụ đo bằng
năm ánh sáng. . .
Những tác phẩm nghệ thuật
cực kỳ sáng tạo
Những chàng Rô bốt quá thông
minh
Được thai nghén từ bộ não
con người tư duy cực đỉnh...
Chỉnh chu mọi vật, tay Chúa
làm nên
Ngài nói có thì liền ngay đã
có
Lạy Chúa là Chúa tể của càn
khôn!
Kỳ công Ngài, ngòi bút phàm
nhân con đâu tả xiết!
Biết bao loài bao vật cùng
chung lời chúc tụng
Ca tụng Ngài là Đấng chí tôn
Bản hợp xướng vũ trụ muôn
loài tôn vinh Chúa:
Gió xoay vần múa điệu bốn
mùa kỳ ảo
Hoa lá, cỏ cây mặc áo màu
tinh xảo
Chim muông hòa tấu khúc hát
của bình minh
Hoàng hôn xuống chị Hằng Nga
xuất hiện dịu dàng
Sóng gầm lên những tiếng ầm
ầm hùng vĩ
Rồi du dương đi vào tận mênh
mông
Thỉnh thoảng sấm sét gào lên
rồi im bặt
Phục tùng một Đấng rất uy
nghiêm
Tất cả làm nên một bức tranh
tuyệt mỹ
Làm nên bản hợp xướng thăng
trầm và tráng lệ. . .
. . .
Loài người hèn mọn chúng con
đây
Tung hô Ngài vạn tuế, vạn
vạn tuế!
Triều đại Ngài ngự trị mãi
thiên thu
Ngài khiêm nhu trong lòng
con bé nhỏ.
Lạy Chúa là Chúa tể của càn
khôn!
Kỳ công Ngài , ngòi bút phàm nhân con đâu tả xiết!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét