Thứ Sáu, 10 tháng 1, 2014

THƯƠNG GỐC RẠ VẤT VẢ



Cánh đồng lúa mới gặt xong
Vài hạt thóc còn vương quanh gốc rạ
Em nhặt lấy chắt chiu từng bông nhỏ
Những bông nhỏ trên tay như muốn nói
Thương hạt mồ hôi vất vả quanh năm
Những hạt mồ hôi lấp loáng da người
Còn sót lại bên gốc rơm vàng óng

Đồng lúa vừa gặt xong
Gốc rạ lẻ loi ngồi trơ trên đất
Mùi rạ thơm theo gió thoảng bay bay
Rạ ngơ ngác nhìn quanh thảng thốt
Ô, mới hôm qua rổn rảng lúa vàng
Tiếng liềm hái xốn xang tay thợ gặt
Tiếng đập lúa lồng cồng,
Từng hạt thóc tóe ra vui thỏa
Những người thợ gặt gánh thóc trên vai
Thóc nặng oằn vai, người vui chân bước
Thóc đã về nhà, rạ vàng hoe ở lại

Đồng lúa đã gặt xong
RẠ không còn vất vả
Đồng không heo hút đất ấm thảnh thơi
Trả lại ruộng thưa những luống cày
Trả lại ruộng thưa chút nghỉ ngơi
Những luống cày nằm nghiêng chờ phơi ải
Gốc rạ vàng ươm vùi sâu trong đất ấm
Chờ ngày mai sung sức cấy mạ non
Gốc rạ hãy ngủ ngon
Dưới bùn nâu mát mẻ
Rạ ngủ đi cho cây lúa lại lên xanh
Em sẽ đến thăm rạ mùa sau nhé !

                                    Hoa Mặt Trời
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét