Lục bình nở tím ven sông
Hoa
trôi nước ngập mênh mông đại ngàn
Đời con
như cánh hoa tàn
Đau
thương phiền muộn đa đoan phận người
Nay hồn giữa
lúc chơi vơi
Ngã
vào lòng Chúa ngỏ lời thiết tha
Con như
một hạt mưa sa
Mỏng
dòn yếu đuối theo đà buông xuôi
Một chùm
hoa tím rã rời
Chúa
ơi con thuộc kiếp người trần gian
Biết rằng
Núi Chúa bình an
Lục
bình chẳng đáng Chúa ban ân tình
Tội con tích
lũy vạn nghìn
Vì
yêu Chúa vẫn giữ gìn thứ tha
Từ trên
đỉnh núi bao la
Bình
yên Chúa đã đổ xòa trên con
Chúa là
đỉnh núi bình yên
Mỗi
khi con gặp truân chuyên giữa đời
Lòng con trăm
sự rối bời
Nhìn
lên Thập Tự, Chúa mời gọi con
Đồi cao
Núi Sọ nỉ non
Vì
yêu mà chết vẹn tròn hiến dâng
Con nhờ Mẹ Chúa đỡ nâng
Theo
chân Mẹ học xin vâng cùng Người
Dù đời có
lúc chơi vơi
Thì
con đã có Ngôi Lời chiếu soi
Ai ơi nếm
thử mà coi
Chúa
là mật ngọt Cùng khi muộn phiền
Chúa là
đỉnh núi bình yên
Con
xin ở mãi trên miền hân hoan!!!
Lục bình
tím cả mây ngàn. . .
Thủy
chung màu tím nở tràn ven sông.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét