Thứ Hai, 13 tháng 1, 2014

QUEN EM, QUEN CẢ CON ĐƯỜNG



Ngày chưa quen em
Con đường này dài lắm 
Quen em rồi đường hôm nay ngắn lại
Từ lúc quen em anh quen cả con đường

Lá dừa xanh hơn
Đường không còn lầy trơn như lúc trước
Mỗi bước anh đi có trái tim gõ nhịp
Có con đường náo nức dưới chân anh. . .

Lúc gặp em sao thời gian ngắn thế
Anh chẳng muốn về giàn hoa giấy dễ thương ơi
Hoa rụng thẹn thùng
Đường vờ ngủ cho nụ hôn say đắm ...

Hoa vẫn rụng bên thềm
Bâng khuâng như lòng người tiễn biệt
Một mình anh đường rộng thênh thang quá !
Đã tối lại xa chẳng muốn về !

                                    1990
                                    Vũ Thủy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét