Ly
rượu chát Chúa trao tôi đã cạn
Niềm
thống khổ làm bạn với con tim
Chung
nhịp đập tìm lời thơ da diết
Dâng
về Người là triết lý của tình yêu.
Đấng
cao siêu xuống cùng tôi đối ẩm
Tôi
lẩm nhẩm những vần thơ khập khiễng
Lòng
sẵn đợi men nồng sau hớp rượu
Chút
thiệt thòi tôi nhận đáng là bao
Tôi
sẽ vào đồng xanh rợp bóng mát
Cao
xanh hỡi cùng tôi dâng khúc hát
Vũ
trụ hoan ca vần thơ tôi phối nhạc.
Chim
chỉ hót khi bình minh rạng rỡ
Vần
thơ tôi gieo nhịp cả đêm ngày
Tôi
rất tiếc ngôn từ tôi thô thiển
Làm
sao diễn tả nỗi lòng tôi
Tôi
cảm tạ đất trời cho tôi sống
Cuộc
đời tôi Ngài chăm bẵm chứa chan!
Nhưng.
. . Đồng bào tôi cảnh màn trời chiếu đất!
Vần
thơ tôi ướt sũng dạ bồn chồn
Khúc
ruột miền Trung cuồn cuộn mưa trắng xóa.
Tôi
muốn hóa giọt mưa thành rượu ngọt
Cùng
Chúa tôi đối ẩm suốt đêm này
Sáng
ngày mai nắng vàng ươm lúa chín...
...Nồi
cơm mới khói tỏa thơm chân rạ
Thơm
cả vần thơ tôi tặng Chúa đêm nay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét