Này
bạn!
Tôi
thấy bạn cứ loay hoay tìm kiếm
Thấy
được rồi, bạn cũng vẫn chẳng vui
Hình
như bạn chỉ nhìn lên đỉnh núi
Phải
chăng mọi thứ quanh ta quá tầm thường?
Hồn
ơi!
Tôi
thấy anh cứ bình chân như vại
Lại
bảo tôi phải quẳng gánh lo đi
Tôi
không lo chắc gì anh vẫn sống
Cứ
mặc tôi, tôi lo lắng cho anh!
Xác
à!
Như
Kinh Thánh vẫn có lời nhắc nhở,
Người
ta sống không chỉ nhờ cơm bánh
Nhưng
còn bởi lời Thiên Chúa phán ra!
Hồn
ạ!
Tôi
thấy anh giống như một thi sĩ
“Mơ
theo trăng và ngớ ngẩn tựa mây
Để
tâm tình treo ngược ở cành cây,”
Trái
hạnh phúc chẳng hề treo trên ấy!
Xác
à!
Trái
hạnh phúc không ở trên đỉnh núi
Không
ở trong những cung điện, đền đài
Không
ở ngoài khoảng tầm tay ta với
Mà
nhỏ nhoi ngay chính giữa lòng mình
Mà
bình thường như cơm ăn, áo mặc
Mà
nhẹ nhàng như hơi thở của ta
Hãy
trân trọng những gì ta đang có!
. .
.
Thế
nhé!. . . Xác để tôi thanh thản
Tôi
tìm nơi Thiên Chúa sự bình an
Người
là Đấng quyền năng tuyệt đối
Giữ
gìn tôi trong bạn mãi song hành!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét