Thứ Tư, 8 tháng 1, 2014

HAI NGHÌN NĂM VẪN ĐỢI



Ánh mắt ấy xao xuyến trong vườn Giệt-si-ma-ni
Một ánh mắt hiến dâng, trút hơi thở cuối cùng!

Ánh mắt ấy, hai nghìn năm vẫn đợi
Đợi...
Một ánh mắt cảm thông tìm con người lầm lỡ
Tìm sẻ chia cho những ai cơ nhỡ
Tìm an ủi bên một người đang than khóc.
Đợi...
Một ánh mắt ân cần bên vệ đường
Nhìn người ăn xin khốn khó.
Và ở đâu sẽ có,
Một ánh mắt đỡ nâng người tuyệt vọng?
Khích lệ kẻ yếu đuối?
Bênh vực kẻ thế cô?

Đôi mắt ấy, hai nghìn năm vẫn đợi
Kiên nhẫn đợi trên thập tự loang lổ máu
Đôi mắt ấy vẫn cứ nhìn đau đáu
 Nhìn thăm thẳm VÀO lòng con GIAN DỐI
Trách móc khi lương tâm con hững hờ
Và lên án khi con xét đoán.
Đôi mắt ấy nhẫn nại chờ con quay lại
Sau mỗi nẻo đường con bỏ đi theo cơn lốc phù vân.
Đôi mắt ấy chứa chan hy vọng
Có ngày con nhận ra tình Cha  là tuyệt đối.
Đôi mắt yêu thương, này tình Cha đây
Sao con không uống lấy?
Ôi đôi mắt Ngài vô hình muôn vẻ!
Đôi mắt của con,
Có sắc thái nào trong đôi mắt ấy?
Một đôi mắt, hai nghìn năm vẫn đợi
Kiên nhẫn đợi trên thập tự loang lổ máu!

        NGƯỜI LÀM VƯỜN 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét