Một hôm mây bỗng chơi vơi
Ông
trời lơ đãng đánh rơi nắng vàng
Để con với tới thiên đàng
Hái
chùm hạnh phúc ngập tràn về chơi
Đem chia cho trẻ mồ côi
Mỗi
em một ít nhân đôi tình người
Một hôm mây chở lên trời
Hồn
con hớn hở nhắn người trần gian
Ở đây nắng ấm chứa chan
Chăn
êm nệm ấm đừng mang về trời
Mùa đông dưới ấy tuyết rơi
Áo
bông, áo kép ta thời chia nhau
Chùm hoa
hạnh phúc mai sau
Nở đầy trên những khóm lau ven rừng
Trời
Đông giọt nắng rưng rưng
Khiến người lữ khách chợt bừng cơn mê !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét