Một màu xám quét ngang qua
ngọn tháp
Trời mênh mông cát bụi cuối
chân mây
Tiếng chuông ngân xa gần
trong chiều tím
Gợi hồn ai tìm về nơi thinh
lặng
Chợt thấy đời hư ảo kiếp phù
du
Được hay mất theo dòng đời
đen bạc
Một chiều thu lá rụng biết
về đâu?
Con quỳ đây dưới chân cây
thánh giá
Kiếp hồng nhan con thường
tình Chúa ạ
Đừng bỏ con trong quán trọ
lẻ loi
Cánh hoa tàn con rùng mình
trước gió
Bởi lòng con ái ố vẫn chưa
phai
Giữa chiều tím đang chìm vào
thinh lặng
Nước mắt rơi xin rửa sạch
tâm hồn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét