Thứ Hai, 13 tháng 1, 2014

QUYỀN BÌNH ĐẲNG CỦA EVA



Hỡi A-đam!
Lúc ngươi còn ngủ mê ở góc vườn
Ta đã rút một chiếc xương sườn của ngươi
Ta đã tạo cho ngươi một người phụ nữ.

Hình như ngươi đã quên!
Ngày ấy, ngươi đặt tên cho nàng là Eva
Nàng là người đàn bà—Mẹ của chúng sinh?
Chẳng phải nàng đã có công sinh sôi cho đầy mặt đất?
Chẳng phải ngươi đã rất vui vì có được nàng?

Vườn địa đàng ngày xa xưa ấy
Không có Eva, ngươi sống buồn tênh
Một mình ngươi giữa mênh mông đất trời
Ngươi biết nói với ai lời yêu thương chồng vợ
Ngươi sẽ mắc nợ ai bởi nụ hôn say đắm?

Thế mà...
Ngươi chỉ coi nàng là chiếc xương sườn tầm thường
Nàng thiếu quyền được bình đẳng!
Không có nàng, trái đất này như thiếu hẳn màu xanh!
Không có nàng, mấy anh con trai đâu cần cạo râu cắt tóc!

Đừng khóc, hỡi Eva!
Ta là Đức Chúa của ngươi
Ta đã ban cho ngươi quyền được bình đẳng
Chẳng thể nào chúng chối bỏ được đâu
Sức mạnh của ngươi ẩn trong câu nói dịu dàng
Quyền lực của ngươi tiềm tàng trong khéo léo
Ta kéo ngươi lên ngang bằng nam giới.

Eva hỡi!
Đừng tự ty, hãy sống với chính mình!

                                    6/3/2013
                                    Vũ Thủy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét