Thứ Ba, 7 tháng 1, 2014

ĐÔNG BÊ-LEM



Đông thổi về cả một miền gió lạnh
Sương từng giọt lấp lánh chuỗi hồng ân
Hồn đi hoang cuối chân trời góc bể
Nghe sương gió kể chuyện mùa đông cũ
Tỉnh cơn mê hồn rũ SẠCH bụi trần
Thôi chần chừ hồn tìm về đông ấy
Một mùa đông tuyết trắng khắp Bê-lem!

Đợi đem đến bình an cho nhân loại
Chúa Hài Đồng vẫn hoài nằm máng cỏ
Bỏ thiên cung xuống thế mặc kiếp người
Hồn ta hỡi reo lên lời chúc tụng
Và vui lên vì Chúa ở cùng ngươi
Bốn mươi năm hoang mạc đã xa rồi
Ta ngồi đây ngẫm VỀ MÙA ĐÔNG ẤY!

        NGƯỜI LÀM VƯỜN 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét