“Chỉ
còn chút nữa, chút ít nữa thôi, núi Li-băng sẽ lại thành vườn cây ăn trái, và
vườn cây ăn trái sẽ sum suê như một cánh rừng, chẳng phải thế sao ? Ngày ấy, kẻ
điếc sẽ được nghe những lời trong sách, mắt người mù sẽ thoát cảnh mù mịt tối
tăm và sẽ được nhìn thấy. Nhờ ĐỨC CHÚA, những kẻ hèn mọn sẽ ngày thêm phấn khởi,
và vì Đức Thánh của Ít-ra-en, những người nghèo túng sẽ nhảy múa tưng bừng.”
(Trích sách I-sai-a: 29, 17-19)
Con mừng
rỡ hân hoan, ôi lạy Chúa!
Điệu
múa lòng con dâng Chúa khúc hoan ca
Vì Chúa
là Đấng bênh vực kẻ nghèo hèn
Nâng đỡ
người mù, người câm điếc khỏi u mê
Cho cây
trái sum suê, cho ánh sáng tràn trề.
Chẳng
phải thế sao?
Nhớ hôm
nào lòng con tan nát
Bao
chua chat bóng tà dương vây phủ
Chúa rủ
lòng thương cho ánh sáng ngập hồn
Con thấy
Chúa đem nỗi buồn đi mất
Chúa cất
khỏi đời con những thất vọng ê chề
Dắt con
quay về thăm đỉnh núi Li-băng
Cho hồn
con căng đầy nhựa sống
Cho quả
tim rung điệu trống rộn ràng...
Đôi mắt
dẫu mù lòa
Nhưng
ánh sáng đã ngập òa cơ thể
Để kẻ
hèn mọn như con nhìn thấy Chúa trong đời
Nhờ Đức
Chúa, tâm hồn con ngày đêm phấn khởi
Bởi những
việc Chúa đã làm cho con như thể truyện thần kỳ
Như
vùng đất Li-băng tưởng đâu khô hạn và cằn cỗi
Lại trổ
sinh những cây cối sum suê...
Chúa
ơi, con thỏa thuê tình Chúa
Tâm hồn
con reo múa khúc hoan ca
Ngòi
bút con tha thiết viết cho Ngài!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét