Chiều
thoang thoảng thơm bay hương cỏ dại
Ta
lắng nghe tiếng sáo vẳng lưng đồi
Để
tầm mắt nhìn lên trời xanh thẳm
Cánh
diều căng lồng lộng giữa thinh không
Mênh
mông quá buổi chiều mênh mông quá!
Ta
nhặt lá, đếm thời gian cô tịch
Mặt
đất mềm sao nặng chịch bước chân ta
Cỏ
hoa lay, nắng nhạt cuối chân trời
Gió
bời bời trên mặt hồ liễu rũ
Những
ngày xưa đã cũ, đã về đâu?
Tiếng
cuốc kêu giục chiều mau xuống thấp
Một
cánh chim thấp thoáng phía sau đồi
Ta
bồi hồi nhớ lại những ngày thơ
Mùi
cỏ dại lờ mờ trong ký ức
Như
hiện về những náo nức ngày xưa...
Tiễn
chiều đi, trời thơm thơm mùi cỏ dại!
14/6/2012
Vũ Thủy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét