Thứ Hai, 6 tháng 1, 2014

CUỘC NÓI CHUYỆN TRONG ĐÊM VỌNG PHỤC SINH



Ngoài kia. . .
Tiếng chuông vọng phục sinh ngân dòn dã
Trong căn phòng nhỏ,
Nước mắt con lã chã
Con lại tìm về phục dưới chân núi đá
Đỉnh đồi Gôn-gô-ta chiều thứ Sáu Chúa ơi
Để phơi ra những cơn đau cùng cực
Con gối đầu trên thập giá của đời con! 

-Có phải đêm nay Chúa rời xa cây thánh giá
Bỏ mặc con vác thập giá có một mình?
Bệnh tình con cứ đầy lên chén đắng
Những đêm trắng bào mòn trong cơ thể. . . 
Đêm nay. . .
Chắc Chúa bận
Vì Chúa chuẩn bị Phục sinh
Hay là Chúa quên hẳn con rồi?

-Ô hay!
Con quên mình là Si-mon vác thập giá giúp ta ư?
Ta vác nặng vì nhân gian cứ như con nhiều lắm!

-Có phải Chúa muốn tu luyện con trong nước mắt
Con e rằng không uống nổi chén đắng này đâu!

-Ta yêu con, ta muốn con nên trọn hảo
Con cứ uống, Ta sẽ cùng chung chén đắng!

-Ôi Giesu!. . . 

Một đêm trắng nhẹ nhàng sang ngày mới
Chúa Phục sinh đã tới ở trong con
Con tiếp tục trên đường lên núi Sọ
Chẳng lo gì vì Chúa ở trong con
Những cơn đau con bỏ lại trong căn phòng trống
Như đống khăn liệm Chúa để lại khi xưa
Con say sưa uống cùng Cha chén đắng!

        NGƯỜI LÀM VƯỜN 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét