Mùa Đông đã về rồi đấy! Của cưng
Gọi lá tàn phai đan áo mỏng cho
chàng
Từng giọt nắng cây gầy vươn tay với
Gió lạnh đong đưa, tiếng dép ai về
Chẳng lẽ khóc sao cưng? Ai chùi
khô mí mắt
Ngóng đợi Cô Đơn – Ai mỏng áo xa
hoài!
Cưng đã giận dỗi rồi sao, Khép cửa
đợi Đông về
Nỗi buồn cũng Cô Đơn tìm cưng làm
bạn
Nghĩ gì? Lãng mạn nữa không cưng
trời sao quá thấp
Giữa mảnh đời con... Ta với Ta
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét