Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

BÀI KHÔNG TÊN SỐ 49(Tập thơ: EM NGÀY XƯA)

Của em đấy! Núi đồi và cây cỏ.
Say đi em, say cho mãi nay mai
Nắng ghen thầm ở trên cao tàng lá
Dưới đất nâu râm mát ở quanh em
Vàng lá úa cho lưng em dệt thảm
Ngủ đi em, rễ uốn cong làm gối
Ngủ đi em, cho mi mắt no tròn \
Trong giấc ngủ, mộng du em cất bước
Tìm ngọn cây cao vút vướng hồn em
Tay đếm lá cho mùa thu ửng giận
Gót chân em nhẹ giẫm gẫy cành khô
Cho tiếng động kêu lay em tỉnh giấc
Nửa hồn em vương mãi buổi trưa này.

  Hôm nay, với em đã trở thành hiện thực. Suốt buổi sáng lang thang với các ngọn đồi, bờ suối, hồ ao. Những tàng cây đã có từ gần trăm năm, rễ cây nổi gân guốc- những thảm cỏ xanh vật vờ, đùa với gió và- thật tuyệt cái không khí ẩm ướt của thiên nhiên ve vuốt cánh tay trần của em. Đấy giấc mộng bao năm tụ lại vài giờ. Của em đấy núi đồi và cây cỏ- em xăng xái bước đi thích thú cho những bông cỏ châm chích vào quần áo.
Em đứng trên bờ dốc ngắm lòng hồ nước đỏ ngầu, nhưng nét đẹp là ở sự trải rộng và phẳng lặng của mặt nước cho em cảm giác bình yên và thanh thản. Mặc cho tóc rối tung trong gió- ngực em phập phồng hít thở từng ngụm không khí tinh nguyên. Ở đây suối Tre gợi nhớ hồ Xuân Hương và đồi Cù.
Và có tiếng hát hoang dã của Khánh Ly em còn thiếu gì trong các giác quan lãng mạn?
Suốt buổi trưa em và chị Khuyên nằm bên nhau gối đầu lên những rễ cây ở vườn Lâm nghiệp- những câu chuyện vu vơ- bàn về chỉ tay- sự nghiệp- định mạng- tình yêu và...
Em đã ngủ thiếp đi trong rừng cây râm mát, cái cảm giác ẩm ướt ngấm dần vào từng thớ thịt- giấc ngủ thơm tho mùi cây cỏ- mùi lá mục. Mặc những chú kiến vàng khổng lồ tò mò trên thân thể. Không gian thinh lặng tưởng chừng đến vô cùng. Ngọt ngào quá! Đừng kéo dài hãy tỉnh dậy đúng lúc.
Em đi thơ thẩn ngước nhìn lên những thân cây cao vút hoặc sum suê- Đọc tên nó và hơi suy nghĩ về những tên gọi lạ lùng dễ ghen. Em chợt thèm một bụi cỏ nhổ nó và đem về làm kỷ niệm cho một ngày tuyệt đẹp mà bao lâu rồi mới có.
Về đến nhà, em thấy bụi cỏ đã úa tàn trong tay em. Ngày cũng đã úa tàn và em phải cảm ơn thiên nhiên đã cho em một ngày dịu ngọt. Sẽ không bao giờ quên, sẽ...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét