Thứ Tư, 11 tháng 3, 2015

BÀI KHÔNG TÊN SỐ 10(Tập thơ: EM NGÀY XƯA)

Tiếng đêm, muốn nghe em phải thức
Tiếng râm ran, tiếng nằn nì, chập choạng
Bâng quơ, nhẹ nhõm, nôn nao...
Dài như giữa trưa hè nắng cháy
Ngắn như gió nhẹ thoảng đưa
Và còn gì nữa không nhỉ?
Bóng đêm, muốn thấy em phải tỉnh
Giữa miên man, giữa trằn trọc, lao xao
Thao thức, chong đèn, ngóng đợi...
Sâu thăm thẳm như dòng sông nước lặng
Cao chấp chới như cơn giông thi thoảng
ở xa nghe, nhưng chẳng thấy mưa về
và còn gì nữa không nhỉ?
Sao không thức nốt đêm nay?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét