Thành phố
những ngày này vắng lặng
Chẳng tiếng
người, chỉ có tiếng chim kêu
Sáng
bình minh chúng vô tư gọi nắng
Tôi lắng
nghe chung quanh mình, từng động tịnh...
Đâu cả rồi
tiếng còi xe inh ỏi?
Đâu cả rồi
tiếng hỏi mua người bán?
Đâu cả rồi
tiếng học trò ca hát đùa nô?
Chỉ có
tiếng hô gọi nhau đeo khẩu trang cẩn thận!?
Mặt trận
khắp hai mươi bốn múi giờ không hề vang tiếng súng
Đối thủ
giấu mình trong những viruses nhỏ nhoi
Những
xác chết phơi thân trên mọi nẻo hoàn cầu
Nỗi sầu
cứng đơ trên từng gương mặt lạnh!
Kẻ mạnh
kia ở bên Tàu thừa nước đục thả câu
Rất lâu
rồi, hắn muốn biển Đông về hắn
Đường lưỡi
bò lập lờ lén lút chốn biển Đông
Tôi
không hiểu sao lại có những con người tiểu nhân đến thế!
Sáng
nay, tôi chợt nghe trái tim mình hoang phế
Đồng bào
tôi, những ngư dân bị tàu lạ đâm chìm
Tìm thấy
gì trong lịch sử Việt Nam?
Tôi thấy
rõ sự tham lam trong khóe mắt Tập Cận Bình!!!
Đồng bào
tôi ơi, mình đứng gần nhau hơn nữa
Giữa mùa
dịch corona, có biết bao anh hùng xuất hiện
Họ là những
thiện nguyện viên và những thiên thần áo trắng...
Có lẽ
nào Việt Nam thiếu vắng những anh hùng khi Tổ Quốc lâm nguy???
4 /4/2020
Vũ Thủy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét