. Tôi là nhành cỏ
ven đường
Chẳng buồn thế cuộc, chẳng vương sự đời
Trông lên thanh thản
mây trời
Lắng nghe từng bước chân người đi qua
Sáng nay đời bỗng
nở hoa
Ngàn tia nắng rọi chan hòa lòng tôi
Tôi nhìn những áng
mây trôi
Thả hồn phiêu lãng ru hời vần thơ
Chỉ là một chút mộng
mơ
Mong cho nhân loại hết ngờ vực nhau
Mong cho đời bớt thương
đau
Mong cho mặt đất một màu xanh tươi
Tôi mong hoa nở nụ
cười
Còn tôi, nhành cỏ chẳng lười nữa đâu
Dù cho sương gió
giãi dầu
Dù cho thiên hạ vò nhàu tấm thân
Nhành cỏ tôi, vẫn
ân cần
Đón người qua lại với vần thơ xanh!
Vũ
Thủy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét