Đối thoại là một lợi khí sáng
tạo mạnh mẽ, tùy theo cách bạn chọn lựa lối xưng hô và sử dụng những từ cảm
thán, bạn sẽ tạo được một sự đồng cảm giữa bạn và người đọc một cách thành
công.
Trong một bài thơ đôi khi xuất
hiện sự độc thoại của tác giả; có khi là một cuộc nói chuyện giữa tác giả với một
nhân vật tưởng tượng; cũng có khi là cuộc nói chuyện với một ý nghĩ trừu tượng,
hay với một đồ vật, con vật nào đó đã được
nhân cách hóa.
Ví dụ 1:
Nắng thở phì phò
Trên đầu rặng tre
Kẽo ke kẽo kẹt
Võng ru bé ngủ
Anh gió ủ rũ
Nấp dưới hiên nhà
Bà luôn tay quạt
Từng hạt mồ hôi
Rỏ xuống vai bà!
Nắng ơi, nắng à
Thương bà nắng ngủ
Thương củ khoai đồng
Nắng đừng lớn nữa!
Nắng giữa tháng tư
Như là hũ mật
Đổ xuống sân vườn
Đường làng bụi đỏ
Rát bỏng bàn chân!
Cần cù nắng gọi
Gọi mưa, gọi mưa
Cái nắng gọi mưa:
Sao mưa chưa về
Con đê ngoài bãi
Khô nứt cả rồi
Thôi đừng nắng nữa!
Cái nắng gọi mưa
Giữa giấc trưa nồng...
Hoa Mặt Trời
Ví dụ 2:
Chúa ơi, con chọn Chúa rồi
Con thầm
xin Chúa đừng rời xa con
Cho con một dạ sắt son
Để con
mến Chúa, để con yêu người
Bao nhiêu nguyện ước giữa đời
Con
dâng cho Chúa, xin Người tính toan!
HOA MẶT TRỜI
Ví dụ 3:
Bình minh trong trẻo
Chim hót líu lo
Chúng khoe giọng hát
Chúa Trời ban cho.
Bé chưa biết hát
Chỉ mới biết cười
Khoe hàm răng sữa
Bình minh sáng ngời.
Nụ cười của |Chúa
Là ánh ban mai
Ngự trên mái nhà
Tỏa vầng nắng ấm.
“Rích, rích! Rích, rích!”
Nhảy nhót trên cây
Chim được chúc phúc
Líu lo gọn bầy.
“Bé ơi mau dậy
Đón Chúa vào lòng
Tay phải bé đâu
Ta làm dấu nhé!»
Hoa Mặt Trời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét