*Những bài thơ dựa trên sự
quan sát kỹ lưỡng sẽ để lại một ấn tượng lâu dài.
Tại sao ư? Bạn quan sát một đối
tượng càng kỹ lưỡng bao nhiêu, thì bạn sẽ nắm bắt được càng nhiều điều đang ẩn
chứa trong đối tượng đó; và vì vậy, bạn có thể diễn tả lại những điều bạn muốn
nói trong bài thơ một cách sâu sắc hơn.
Hơn nữa, sự nhận biết ở lại
lâu dài trong trí óc người đọc; vì vậy, những gì bạn quan sát được sẽ đóng góp
rất nhiều vào việc làm nên một bài thơ có yếu tố Ký Ức.
Ví dụ:
Bạn có thể đọc được tâm sự của
tác giả qua một vài hình ảnh được miêu tả lại trong bài thơ dưới đây:
BIỂN NHỚ
Ơi! Biển gọi, nghe thăm thẳm
từ xa
Trời bao la cồn cát ngập nắng
vàng
Những giọt nắng sáng trưng
vùng biển rộng
Gió lồng lộng tiễn thuyền đi
tít tắp
Chim lẻ bạn chắp cánh một
mình bay
Cồn cát say nắng lịm cả bãi bờ
Em ngờ ngợ đoán chừng như biển
nhớ...!
Biển nhớ ai mà biển gọi không
ngừng
Từng cơn sóng vẫn từng cơn
réo rắt
Con dã tràng nhặt cát mãi
hoài mong
Lấp cho đầy nỗi long đong kiếp
phận
Biển lận đận suốt ngày theo
con sóng
Bóng người tình thuyền viễn xứ
về đâu
Em chìm sâu vào mênh mông biển
gọi ...
Biển vẫn gọi khi nắng đã nhạt
phai
Giai điệu buồn như bài ca
tình tứ
Như chờ mong thuyền viễn xứ
trở về
Rồi gió đêm bốn bề loay hoay
thổi
Trên bãi cát còn nóng hổi bàn
chân
Chỉ mình em thẫn thờ nghe biển
gọi
Tiếng con tim trơ trọi dưới
trăng mờ.
Hoa
Mặt Trời
*Có những bài thơ trong đó
tác giả trưng ra những hình ảnh theo như những gì họ Quan Sát được, tác giả
không đưa ra ý kiến hay giải thích gì về những hình ảnh đó, họ để cho những
hình ảnh đó nói lên những điều họ muốn bày tỏ với người đọc.
Ví dụ:
BUỔI TỐI TẬP ĐÀN
Em ngồi tập đàn
Bố ở cạnh bên
Mẹ đang may áo
Bé nhảy tung tăng ...
Ngón tay em nhỏ
Tưng tiu phím đàn
Mẹ hát giọng cao
Tiếng bố hơi trầm
Bé vỗ nhịp tay
Giai điệu hạnh phúc ...
Đèn trên trần nhà
Lân la tỏa sáng
Cả nhà thương yêu
Mẹ cười sung sướng.
Hoa
Mặt Trời
*Sự Quan Sát kỹ lưỡng trước một
con người, một con vật cũng như một sự vật nào đó, giúp tác giả có thêm ý tưởng
để họ dễ dàng hơn khi bày tỏ những gì mình muốn nói; có thể, bằng cách so sánh ẩn
dụ, hoặc nhân cách hóa một con vật, hoặc cụ thể hóa một ý tưởng trừu tượng nào
đó của tác giả.
Ví dụ:
Bạn thấy được tâm sự gì của
tác giả qua bài thơ dưới đây:
BÉ CẤT LỜI
Thím vịt bầu
Gọi vịt con
Các con ơi
Ta đi tắm!
“Cạp, cạp, cạp!”
Lũ vịt con
Bơi theo mẹ
Giữa ao bèo
Cười thích chí
“Cạp, cạp, cạp!”
Nàng gió thu
Mềm như lụa
Lướt qua ao
Vịt rùng mình
“Cạp, cạp, cạp!”
Vịt út ít
Lạnh run rồi
Mái chèo non
Mỏ xí xọn
“Cạp, cạp, cạp!”
Ông mặt trời
Tít trên cao
Nhào xuống ao
Vịt reo cười
“Cạp, cạp, cạp!”
Cả nhà vịt
Mắt long lanh
Đùa trong nắng
Tắm sạch rồi
“Cạp, cạp, cạp!”
Bé chào đời
Tạ ơn trời
Ban lẽ sống
Bé cất lời
“Oa, oa, oa!”
1/6/2010
Hoa
Mặt Trời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét