Bởi buổi sáng không cần đánh thức
Nghe không gian rón rén nhịp tim
vui
Em thơ thẩn ngủ vùi trong quên
lãng
Bóng tối chỉ còn mờ mờ che phủ
trong chăn
Buổi sáng đâu rồi? Em cần ôm cái
lạnh
Từng thớ thịt biếng lười run bỡ
ngỡ
Mơ hồ như muốn gọi tên ai
Ngủ đi em, em cần cho giấc ngủ
Bởi nhân gian đã dậy cả rồi em
Đời quên em, em quên đời dễ giận
Bởi buổi sáng mở cửa phòng chiến
đấu
Em ngần ngại không dám bước chân
vào
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét