Thứ Ba, 26 tháng 3, 2019

THƠ THẨN CUỐI CHIỀU


Có những lúc ứ đầy niềm tâm sự
Muốn trải lòng ra trên giấy trắng vô tư
Lại có lúc lòng khô như viên cuội
Chẳng muốn nói gì vì nói mấy cũng thành dư

Chiều thư thả nắng nhòa trên dãy phố
Tiếng trẻ con trong trẻo gọi bi bô
Người đàn bà môi run, vai trĩu nặng
Gánh hàng rong về muộn, dáng bơ phờ

Chợt ùa vào lòng tôi mấy lời thơ
Người đọc rồi, ngại rằng người sẽ chán
Nắng rơi rơi vơ vẩn giữa lưng chừng
Chỉ mỗi một mình tôi đứng ngắm mây trôi

Tôi gởi hồn tôi đi bốn hướng
Gom màu xanh cho nhánh lá thơm hương
Cất hết sầu đau nơi xác người quằn quại
Mong một ngày mai hạnh phúc miên trường!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét