Thứ Năm, 27 tháng 4, 2017

THÁNG TƯ NGẬM NGÙI

Hơn bốn mươi năm, ta nghe sầu khắc khoải
Cánh chim chiều soải cánh biết về đâu
Ta cúi đầu nguyện cầu cho đất nước
Mong chẳng còn cảnh ngược đãi dân đen!

Sầu chen chúc dưới rặng tre, bụi nứa
Ngửa nhìn trời ta tìm ánh bình minh
Xót xa thay, bóng quạ đã che rồi
Chỉ còn mỗi một chân trời tím ngắt!

Giọt nước mắt thương dân mình khổ sở
Hơn bốn mươi năm trời lở lói những niềm đau
Thương cháu con ngu ngơ chẳng hiểu gì
Vì có kẻ mặt trơ, bôi xóa sách sử Nam.

Biển Đông ơi, đừng làm ta thất vọng
Ta tin người quật cường đang ngậm sóng
Áng mây mù nặng rớt hóa cơn mưa
Sẽ rửa trôi cho Tổ quốc trong lành!

Hơn bốn mươi năm, ta thành tâm ngóng đợi
Sẽ có ngày thuyền cỡi sóng tự do
Mỗi cố gắng, cho ngày mai tươi sáng
Tự lòng ta, ta chẳng thẹn với lòng!
                                    30/4/2016

                                    Vũ Thủy 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét