Thứ Ba, 13 tháng 12, 2016

THIẾU PHỤ THƯƠNG CHỒNG



Người đàn bà nét mặt buồn tênh
Ai có hiểu nỗi đau trong tim người thiếu phụ
Ngày mới lấy chồng, nàng như đóa hoa xuân
Nay đóa hoa ấy đã tàn phai hương sắc
Ánh mắt nàng buồn sâu thăm thẳm
Chồng nàng đã bỏ nàng đằng đẵng những đêm thâu!

Người đàn ông cánh mũi phập phồng
Quanh gã, cuộc đời còn nhiều lắm đóa hoa xuân
Bước chân gã đêm đêm tìm vui trong lạc thú
Gã rũ bỏ gia đình, như ta rũ bỏ một chiếc áo sờn vai
Tương lai con cái ư? Đã có nàng ngày đêm tận tụy
Gã lúy túy bên hoa, rượu bia cười tung tóe!

Người đàn bà khóe mắt cay cay
Nước mắt nàng đã khô hay là nàng không biết khóc
Nàng đơn côi vò võ với đàn con
Tim hóa đá, bóng hình nàng hóa đá
Hòn vọng phu in trên vách liêu xiêu
Nàng thở dài với Chúa: “Giê-su! Con đợi đến khi nào?”

Người đàn ông mải miết gió trăng
Vẫn lúy túy bên hoa, vẫn rượu bia cười tung tóe
Khóe môi cười mệt mỏi ánh buồn so
Một sáng, gã trở về nhà, âu lo từng thớ thịt
Thân thể rã rời, trí óc hư hao
Gã nhớ đến nàng, người đàn bà gã đã từng yêu đương thề thốt!

Nàng vẫn đợi, trong bóng tối buồn tênh
Ánh mắt nàng nhìn chồng đầy khoan dung và thương xót
Những giọt lệ trinh nguyên rỏ xuống giữa môi chồng
Nàng thì thầm với Chúa: “Chúa ơi, Người hẳn biết rõ lòng con!”
Người thiếu phụ thương con, thương chồng, nàng tha thứ
Trong nỗi đau đầy ứ quả tim nàng!!
                                    25/6/2016
                                    Vũ Thủy 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét