Người thợ mộc Giu-se
thuở ấy
Đã hết lòng che chở
Thánh gia
Khi thì tất tả bôn
ba
Khi thì lặn lội vượt qua hiểm nghèo
Bao phen vất vả chống
chèo
Bấy nhiêu lần ấy, người theo ý trời
Giữa tăm tối cuộc đời
xuôi ngược
Người tận tình cất
bước ra đi
Chông gai người có
sá chi
Phục tuân thiên ý ngại gì gió sương
Một đời người đã
nêu gương
Hy sinh thầm lặng, khiêm nhường trung kiên!
Xưa người đã một niềm
tín thác
Với tấm lòng mộc mạc
đơn sơ
Vuông tròn chăm
sóc con thơ
Thủy chung gìn giữ bạn đời đồng trinh
Tâm luôn sáng một
tình yêu Chúa
Dạ trung thành vàng
đá cậy trông
Gương người đẹp lạ
đẹp lùng
Tựa hồ hoa huệ thơm lừng trong đêm
Hôm nay dưới ánh
trăng mềm
Con ngồi suy gẫm, lòng thêm mến người
Xin như một nhánh huệ
tươi
Từ trong bùn đất vẫn ngời tỏa hương!
Mong thánh Cả đoái
thương nguyện giúp
Đời con đây lặn hụp
kiếp người
Nài cùng Thiên
Chúa, ngài ơi
Đổ ơn thiêng xuống cứu đời của con!
Ngoài kia trăng đã
lên non
Mà hương hoa huệ mãi còn ngát thơm...
Người
làm vườn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét