Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

THU LẠNH



Cuối thu rồi
Lá có vàng rơi
Hay lá đã hanh hao, chơi vơi theo tháng ngày bề bộn?
Ta gõ cửa linh hồn
Gởi vào đó những nguồn cơn hiu hắt.

Mắt em xám màu lo sợ
Bởi ngày mai chẳng biết có còn rừng cây cho lá khoe xanh?
Trời thu mong manh gió
Thu ơi, linh hồn em có lạnh
Hay em đã giấu mặt vào giữa những tầng ôzôn tơi tả?

Anh thả ước mong vào cõi mộng
Mong em hiểu lòng anh đâu muốn xa em.
Phải chăng mắt em xanh
Khiến lá kia đành rụng
Và những cánh rừng sũng buồn mà chết rũ?

Ôi, những cánh rừng cũ kỹ trong anh
Đã từng ban cho anh sự giàu có của tất cả loài người!
Chết thật rồi
Còn đâu nữa đồi non hy vọng?
Chỉ còn lại bóng trăng xưa...
gốc đa già... và chú Cuội... giục hồn anh xao xuyến, thu ơi!

                                    30/9/2015
                                    Vũ Thủy  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét