Ngày cất bước lên đường,
Chọn “yêu như Thầy”, người chăm
chắm ra đi.
Người có sá chi nẻo đường xa diệu
vợi
Đời mục tử là quên mình phục vụ,
là trao phó hy sinh
Đã có ánh bình minh từ trên cao
dõi bước!
Hôm nay!
Người mục tử ngước nhìn lên
Ánh cao quang sừng sững nền trời
Năm mươi năm hồng ân chan chứa
Nửa thế kỷ trôi qua bao sóng gió
chập chùng...
Những khoảnh khắc thời gian chừng
ngưng đọng!...
Những chiều bương bả với chiên
con
Người mong muốn sự hiệp thông của
từng con chiên nhỏ
Những giờ phút đi qua thung lũng
tối
Người dắt chiên con trên lối cỏ
xanh rờn!
Những đêm chập chờn không ngủ
Người mục tử thao thức giữa ràn
chiên
Những sáng tinh mơ lắng nghe tiếng
thở của trời
Người vời 7 chiên con, đi tìm 93
chiên còn ở ngoài ràn(*)...
Nỗi lòng người mục tử, vì đàn
chiên quay quắt
Năm mươi năm Chúa dắt người đi
Giữa hôm nay, người mục tử nghĩ
gì
Cả một đời, Cha đã dám hy sinh
(Yêu như Thầy”, Cha quên mình, phục
vụ!
Dẫu chỉ là nụ hoa ven bờ suối
Nụ hoa này xin hát khúc tạ ơn
Tạ ơn Chúa chiên lành vẫn ngày
đêm dõi bước
Tạ ơn người mục tử cả một đời đã
sống trao ban!!!
Viết tặng Đức Hồng Y Gioan
Baotixita Phạm Minh Mẫn, nhân dịp kỷ niệm 50 năm linh mục(25/5/1965-25/5/2015).
*Ý muốn nói người mục tử thao thức
vì mới chỉ có 7% dân số Việt Nam là người Công giáo, ngài mong muốn số chiên
trong ràn cùng với ngài đi tìm kiếm chiên theo về với Chúa...
Người làm vườn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét