Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014

ĐOẢN KHÚC GIAO MÙA



Thu đi thật rồi
Những ngọn cây bồi hồi đón gió
Những cơn mưa chiều tức tưởi
Mấy cành mai, Hoa nở trái mùa
Và cái lạnh se se của một buổi đầu đông
Tất cả, làm nên một không gian trầm lắng!

Nắng  thả hồn loanh quanh
Nỗi sợ mong manh đuổi theo đứa trẻ không nhà
Chiều tà buông gió lạnh
Đêm quạnh quẽ thức chong dưới gầm cầu
Sâu trong ngôi giáo đường, ngọn đèn chầu hiu hắt
Mắt Chúa buồn ngong ngóng đợi tình thương!

Quê hương ơi,
ta bỗng quặn đau,
vì đường phố Sài Gòn nhiều trẻ ăn xin
vì con người Sài Gòn nghèo giàu cách biệt
vì lẽ thua thiệt ở đời chẳng có ai phân giải...

Ta lải nhải mấy câu thơ!!
Tặng kẻ bơ vơ không cửa, không nhà
Nhưng thơ đâu phải là cơm, là áo
Bà lão ăn xin chắc sẽ lầm bầm chửi thầm thơ với thẩn.

                                    1/12/2014
                                    Vũ Thủy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét