Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2014

NGUYỆT SẦU!



.    Trăng hồ tựa một khối băng
Chìm sau mấy giải mây giăng giữa trời.

    Gió đêm se lạnh bời bời
Tiếng khuya trầm mặc buồn khơi nỗi lòng
    Cành già lá tỏa hơi sương
Hồn ai khắc khoải lặng vương tơ sầu.

    Giọt sương bỗng hóa giọt châu
Khóc cho vận nước mai sau tủi hờn
    Vầng trăng ủ rũ không hồn
Chị Hằng cũng khóc, cũng buồn đêm nay!

    Trăng rơi trên phiến lá gầy
Trăng rơi nhuộm sáng vòm cây bên đồi
    Chỉ còn lại bóng trăng thôi
Ta nghe trong gió cút côi phận mình...

    Hình như đêm đã bình minh
Tiếng khuya đây đó bặt thinh cả rồi
    Nỗi sầu câm nín làn môi
Nguyệt rầu theo ánh trăng trôi về trời!...

                                    Rằm tháng Năm, 2014
                                    Vũ Thủy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét