. Tôi về nơi ấy hoang
vu
Lặng nghe tiếng Chúa Giê-su tỏ bày
Tiếng qua làn gió
nhẹ bay
Tiếng qua một cánh hoa lay trong chiều
Tiếng qua sóng gọi
thủy triều
Tiếng qua trầm mặc đăm chiêu lòng người
Tiếng qua nước mắt
nụ cười
Tiếng qua bụi cát nói lời hư không...
“Con nghe tình
Chúa mênh mông
Tình không lên tiếng, mà nồng yêu đương!
Tình Ngài như sóng
đại dương
Cho con choáng ngợp ngỡ ngàng lệ rơi
Vì con đâu đáng,
Chúa ơi
Bao phen con đã bỏ rơi Chúa rồi???
Chúa trên thập giá
đơn côi
Cho con cảm nếm tình trời bao la
Quay về lại chốn
phồn hoa
Con xin được sống như là Chúa mong!!!”
Đời tôi dẫu có
long đong
Tôi luôn có Chúa nhìn tôi nồng nàn!...
NGƯỜI LÀM VƯỜN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét