Ôi, một thuở vàng son
Ôi, một thời vang
bóng
Ôi, sông núi quê
hương
Tiếng quân reo dập
dồn!
Hồn tử sĩ linh thiêng
Nỗi niềm riêng vỡ òa!
Lệ nhòa theo nhang
khói
Hoài gọi ải Nam quan...
Bớ, giặc kia tham tàn
Bao ngàn năm vẫn thế
Một lũ người vô sỉ
Điêu ngoa quả tột cùng!
Bóng hoàng hôn chùng
thấp
Ta nghe lòng đất thở
Từng giọt máu người
xưa
Ấm nồng trong cõi
đất!
Ơi, Tổ quốc dấu yêu
Chơi vơi lòng thục nữ
Một nỗi đau tủi hờn
Còn sầu nào sầu hơn!
Ta mong về nơi ấy
Nơi hào khí hùng thiêng
Nơi địa đầu Tổ quốc
Khóc cho ải Nam
quan!!!
8/3/2016
Vũ Thủy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét