Thứ Ba, 1 tháng 11, 2016

THĂM VÙNG ĐẤT LẠNH



Hai bên huyệt mộ trắng im lìm
Thấp thoáng xa dần một cánh chim
Chập choạng khói nhòa cay mắt lệ
Nhớ người, quặn thắt cả con tim

Tôi đứng lặng chìm giữa khói hương
Nghĩ về hết thảy người thân thương
Kẻ còn ở lại nơi dương thế
Kẻ đã nghìn thu dứt đoạn trường

Bụi cát miên man giấc ngủ vùi
Mộ bia từng chiếc đứng đơn côi
Chừng như muốn nói điều chi đó
Gió thổi lao xao bóng lá rơi

Tôi nghe văng vẳng tiếng u sầu
Đất lạnh mơ hồ chốn vực sâu
Mong mỏi từng giây lời khấn nguyện
Người ơi! Xin gởi chuỗi kinh cầu!

                                    7/11/2015
                                    Hoa Mặt Trời

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét