Thứ Tư, 5 tháng 11, 2014

BỆNH NHÂN & ĐÊM DÀI



Đêm dài
Một mình ai khắc khoải

Đêm rải giọt sầu qua tiếng dế riu riu
Tiếng gió dặt dìu ngoài khung cửa
Nửa đêm về trong trời khuya trống vắng

Một đêm trắng thức đợi
Đợi ngày mai mặt trời tia hy vọng
Giọng nói của đêm như tiếng rên người tử tù

Màn đêm tù mù ngoài khe cửa
Ánh lửa chập chờn trong ký ức mông lung
Bóng đêm thẹn thùng mong trời sáng

Chập choạng đêm dài
Cơn đau miệt mài làm ai vật vã
Khắc khoải đợi bình minh!

Ôi, Thượng đế của con ơi!
Xin rủ tình thương trên những người bệnh đang quằn quại trong đau đớn!!!

                                    17/7/2014
                                    Vũ Thủy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét